NHỮNG ĐƯỢC & MẤT KHI THAM GIA PHIÊN CHỢ TẾT 0Đ THÁI BÌNH

NHỮNG ĐƯỢC & MẤT KHI THAM GIA PHIÊN CHỢ TẾT 0Đ THÁI BÌNH

NHỮNG ĐƯỢC & MẤT KHI THAM GIA PHIÊN CHỢ TẾT 0Đ THÁI BÌNH

Đã năm thứ 3 mình tham gia Hội chợ 0 đồng, 3 năm đủ để hiểu để thấm những “được” và “mất” mà mình đã trải nghiệm.

 

Mất thời gian: chắc chắn rồi, mình tham gia cả 3 nhóm chat zalo ( Cựu hs CTB, CTB 89-92, Năng khiếu Thái Thuỵ) và nhóm nào cũng rộn ràng đủ các nội dung, nào tương cà nào mắm muối rồi cãi nhau rồi yêu nhau. Chat hội chợ 0 đồng mà như chợ Tình Khau Vai, lúc nào cũng tủm tỉm cười. May chưa có chồng/vợ, bạn giai/ bạn gái nó đuổi các cụ các mợ ra khỏi nhà.

Mất chất xám: cân đong đo đếm, tính toán chi li, cộng trừ nhân chia vốn ko dành cho cái bọn chuyên văn dốt toán như mình. Thế mà mình cũng luôn phải cân não cộng cộng trừ trừ với khoản hỗ trợ của các bạn và liên hệ với BTC xem thu chi như thế nào cho hợp lý. Tiền mình chi sai ko sao nhưng tiền chung nhỡ có thế nào thì ngại ghê. Nhiều lúc áp lực quá chỉ muốn bỏ tất cả đi quất con lô cho xong.

Mất giọng: cả đêm hôm trước hội chợ chạy lăng xăng hò hét mồm thôi chứ tay chân có làm gì đâu, sáng hôm sau rát cổ bỏng họng bán nước, khách nào vào cũng bài ca “ nước trà nóng giòn, uống xong quẹt QR cho các cháu làm gian hàng năm sau”, có vài câu vậy mà nói cỡ 300 lần bảo sao chả mất giọng.

Được trẻ lại: dù là khoá của những con chim đầu đàn nhưng mình thấy chơi với bạn bè phổ thông là đc quay về với thời hoa niên một cách tự nhiên nhất, được mày tao chi tớ với đám bạn từ khi còn mặc quần thủng mông và nhất là được ông thầy thỉnh thoảng lại gọi tên cúng cơm của mình để kể tội. Đêm trc Hội chợ, thầy Dũng chiều lòng đám học trò dở hơi chuẩn bị cho đống củi để hàn huyên tâm sự bên bếp lửa. Trong nháy mắt, các mẹ đã gây được bếp cháy đùng đùng trong sự ngỡ ngàng của lũ F1. Tiện mồm, các mẹ khoe thành tích khu nội trú ngày xưa với trò bẻ lạch giường và đốt bộ đề nấu cơm đêm làm bọn F1 bái phục.

Được gặp gỡ những người tử tế: có rất nhiều người tử tế và tâm huyết đã làm nên một hội chợ 0 đồng đem lại những cái Tết ấm áp cho người dân nghèo TB nhưng nếu không có họ có lẽ Hội chợ sẽ không thể thành công trọn vẹn. Là thầy Dũng, bạn Sính đã mất công sức để có được 1 địa điểm lý tưởng cho Hội chợ. Là Hoàn và Hùng, cặp bài trùng đảm bảo an ninh cho Hội chợ. Ơ mà năm nay ko thấy cái bóng dáng người đàn ông đeo kính đen đi ra đi vào hay sao ấy. Là bạn Quyền “kều”, nhà tài trợ đáng yêu nhất vịnh Bắc bộ, lăng xa lăng xăng đốt pháo và luôn né lên hình. Mình vẫn cay cái vụ, vừa lái xe về trường, nó biết thừa xe mình thế mà khi mình mở cửa nhảy xuống nó bảo “ Ơ, em à, anh lại cứ tưởng xe lái tự động vì không nhìn thấy ai trên xe”. Và người đặc biệt nhất là em Hằng, chả hiểu em ấy lấy đâu ra được sự kiên nhẫn, thời gian và sức khoẻ để lo từng ấy công việc, làm việc với từng ấy người rồi cuối tuần vẫn làm 2 séc Pikachu. Còn rất nhiều anh chị em khác mà mình chưa nhắc tên nhưng đó chính là những mắt xích cực kì quan trọng để làm nên thành công của hội chợ.

Cái Được mà mình thấy ý nghĩa nữa là những hoạt động của Hội chợ đem lại những giá trị nhân văn cho thế hệ trẻ của chúng ta, mình thấy những giọt mồ hôi trên trán những em TNV của CTB, mình thấy sự nhiệt thành của các bạn F1 khi chứng kiến tận mắt những hoàn cảnh khó khăn đang hiện hữu và các bạn ấy đã thay đổi rất nhiều. Đứa con gái đầu của mình từng nói trước khi tham gia hội chợ năm đầu “ con ngại lắm, mặt con cứ lạnh lạnh con sợ họ không thích con” thế mà sau 1 năm tham gia hội chợ, cái mặt  lầm lì ấy đã rất nền nã khi giao tiếp bán hàng.

Một năm nữa lại trôi qua, sẽ có những thay đổi như cuộc sống vốn vậy nhưng với mình sự tử tế luôn là giá trị bền vững mà chúng ta có thể tựa vào.

Mong một năm mới bình an cho thầy trò CTB chúng mình

_Chia sẻ của chị Vũ Thị Thanh Nhàn – Cựu học sinh CTB khóa 1989 – 1992_

Bài viết gần nhất